Tuesday, May 20, 2014

Đừng tưởng (Thơ dân gian)




Đừng tưởng cứ núi là cao 
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù 
Đừng tưởng cứ dưới là ngu 
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền

Đừng tưởng cứ đẹp là tiên
Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm 
Không nghe là điếc không trông là mù 

Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan 
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây 

Đừng tưởng cứ uống là say 
Cứ chân là bước cứ tay là sờ 
Đừng tưởng cứ đợi là chờ 
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần 

Đừng tưởng cứ mới là tân
Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to 
Cứ già là hết hồ đồ
Cứ trẻ là chẳng âu lo buồn phiền 

Đừng tưởng cứ quyết là nên
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Dưa vàng đừng tưởng đã chua 
Sấm rền đừng tưởng sắp mưa ngập trời
Khi vui đừng tưởng chỉ cười 
Lúc buồn đừng tưởng chỉ ngồi khóc than

*** 
Đừng tưởng cứ nốc là say
Cứ hứa là thật, cứ tay là cầm
Đừng tưởng cứ giặc - ngoại xâm
Cứ bè là bạn, cứ dân là lành
Đừng tưởng cứ trời là xanh 
Cứ đất và nước là thành quê hương
Đừng tưởng cứ lớn là khôn 
Cứ bé là dại, cứ hôn... là chồng
Đừng tưởng chẳng có thì không 
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà
 Đừng tưởng chẳng gần thì xa 
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người
 Đừng tưởng chẳng khóc thì cười 
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi
 Đừng tưởng sau nhất là nhì 
Gần quan là tướng, gần suy là hèn 
Đừng tưởng cứ sáng là đèn
 Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường 
Đừng tưởng cứ đẹp là thương 
Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình 
Đừng tưởng cứ ghế là vinh
 Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền 
Đừng tưởng cứ cố là lên
 Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần 
Đừng tưởng cứ đều là cân
 Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ
 Đừng tưởng cứ vần là thơ
 Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh
 Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
 Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn
 Đừng tưởng giàu hết cô đơn
 Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo 
 Đừng tưởng cứ bến là neo
 Cứ suối là lội, cứ đèo là qua
 Đừng tưởng chồng mẹ là cha
 Cứ khóc là khổ cứ la là phiền
 Đừng tưởng cứ hét là điên
 Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay
 Đừng tưởng cứ rượu là say
 Cứ gió là sẽ tung bay cánh diều
 Đừng tưởng tỏ tình là yêu
 Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư 

Sưu tầm

0 comments:

Post a Comment

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More